30 tuổi vẫn chưa kết hôn, cảm giác thế nào?

0
935

Mẹ ơi!!!
Đầu tuần con mới mua cho mẹ điện thoại, mà xem ra mẹ đã dùng quen rồi.
Vì mẹ không chỉ biết cách lướt mạng xã hội, gửi biểu tượng cảm xúc, mà còn biết chụp ảnh màn hình một mẩu tin gửi cho con.
Mẹ hỏi một cách vừa cẩn thận vừa hài hước: “Con gái, con vướng bận điều gì vậy?”
Mẩu tin đó viết, năm 2018, tỉ lệ kết hôn xuống thấp kỷ lục trong mười năm gần đây.
Sự thật này rõ là đâm vào nỗi đau của mẹ.
Người “ế” ngày càng nhiều, con gái mẹ cũng là một trong số đó.
Con thậm chí có thể tưởng tượng ra vẻ buồn tủi, sốt ruột của mẹ.

Trên Zhihu có topic: 30 tuổi vẫn chưa kết hôn, cảm giác thế nào?

Có một câu trả lời thực sự chạm đến tim người đọc:
“Bạn bè xung quanh đều đã có gia đình, một lòng nghĩ về vợ chồng, con cái. Còn mình ngày ngày vẫn chỉ đi về giữa công ty, nhà rồi công tác khắp nơi.
Thật ra trước kia con đã từng có ý định lập gia đình với anh chàng “sự nghiệp vững vàng” mà bố mẹ hay nhắc, sau đó nghiêm túc sống bên nhau, để bố mẹ đỡ phải lo lắng nhiều.
Nhưng rồi thì ý nghĩ đó đã bị gạt đi.

1. Người không lấy được chồng còn lâu mới nhiều bằng người lấy nhầm chồng.
Mẹ ơi, con xin lỗi, con vẫn hơi sợ.
Mẹ biết không? Buổi tối hôm ấy sau khi nói chuyện với mẹ, con nhận được tin nhắn của Tiểu Thất:
“Hôm nay tớ ly hôn.”

Tiểu Thất là cô bạn lập gia đình sớm nhất trong nhóm bạn thân của con.
Mẹ vẫn hay nói, con bé này số khổ.
Mất bố từ nhỏ, cuộc sống lúc nào cũng nhọc nhằn.
Về sau thích một người đàn ông, hai người bên nhau, cứ ngỡ tương lai đã có hy vọng, không ngờ đối phương lại không phải người chịu sống cho tử tế.
Năm sáu năm ròng, anh ta cứ ăn chơi trác táng ở ngoài;
Từ khi cô ấy mang thai cho đến khi sinh nở, anh ta chỉ xuất hiện ở bệnh viện một lần duy nhất;
Tháng cữ, con quấy khóc suốt đêm, anh ta cũng có thể ngủ say ngáy rung cả giường.
Con vẫn nhớ con đã từng kể với mẹ rất nhiều bất hạnh mà Tiểu Thất từng gặp phải. Mẹ xót thương vô cùng, nhiều lần cảm thán:
“Con bé này sống thật không yên.”
Đúng vậy, quá không yên.

Tiểu Thất quyết định ly hôn, con là người đầu tiên ủng hộ.
Vì như người ta vẫn nói đấy:
“Kết hôn chưa chắc là vì hạnh phúc, nhưng ly hôn thì chắc chắn.”
Sai người là sai người, chẳng bao giờ vì chúng ta có thể chịu đựng, hoặc có thể nhẫn nhịn thêm chút thời gian mà trở thành đúng người.
Kết hôn đâu phải thi chạy cự ly ngắn, không phải ai sớm, ai nhanh thì người đó thắng.

Thật đấy mẹ ơi, bao nhiêu chuyện xảy ra suốt những năm gần đây, rồi cả những tin tức thường xuyên xuất hiện trên mạng khiến con phát hiện một điều:
Người không lấy được chồng còn lâu mới nhiều bằng người lấy nhầm chồng.

Trên mạng có một câu thế này:
“Ly hôn phải nhanh, nhưng kết hôn nhất định phải từ từ.”
Vì đối với mỗi một cô gái, kết hôn là kỳ thi quan trọng nhất cuộc đời. Nó không giống thi thử, để chúng ta khi làm sai thì có thể vo tròn giấy thi, ném vào thùng rác, vô tư làm lại.
Thế nên đừng nhắm mắt làm liều, cũng đừng vội vàng xúc động.
Nó đáng giá để chúng ta cẩn trọng, thật sự cẩn trọng.

2. Mẹ vẫn nói con yêu cầu cao quá, thật ra con không hề.
Mẹ ơi, con biết mình không còn bé nữa.
Mẹ vẫn nói con yêu cầu cao quá, thế này không thích, thế kia cũng chẳng hài lòng.
Hạ thấp tiêu chuẩn xuống một chút thì đã không độc thân đến tận bây giờ.
Mẹ ơi, mẹ nhầm rồi.
Không phải con kén cá chọn canh, chỉ là con đã đi qua độ tuổi nhiệt huyết sôi trào, chỉ hơi cảm động liền hiểu lầm đó là tình yêu.
Bài thi kết hôn này con vẫn chưa nộp là vì muốn cẩn thận xem lại vài lần nữa.
Chàng trai “sự nghiệp vững vàng” kia ngoại hình không tệ, cũng rất dẻo miệng.
Nhưng giờ con dần hiểu được, đánh giá một người đàn ông không thể chỉ dựa vào ngoại hình, cũng không thể chỉ nghe anh ta nói.
Có những người miệng tràn ngập lời yêu, nhưng hành động lại chẳng ra gì.

Con vẫn tin vào câu nói này:
“Tình yêu đích thực nằm trong tiểu tiết.”
Trước kia có người kể với con câu chuyện thế này:
Một ngày nọ người chồng vào nhà vệ sinh, vô tình thấy bông tắm của vợ đã quá cũ kỹ, nhìn chẳng còn ra hình thù gì, chiều vào siêu thị mua đồ, tiện tay mua cho vợ một bông tắm mới.
Chuyện nhỏ thôi nên anh không nói với vợ.
Kết quả tối ấy vợ tắm xong bước ra, nói rằng em hạnh phúc lắm.
Anh cảm thấy rất khó hiểu:
Rõ ràng mình đã tặng những thứ giá trị hơn miếng bông tắm này hàng chục, hàng trăm lần, sao lại không bằng một miếng bông tắm giá vài đồng chứ?
Vợ nói:
“Đàn ông các anh không hiểu.”
Nhiều người cảm thấy đàn ông phải vung tiền không tiếc tay mới có thể làm đối phương vui vẻ, nhưng thật ra rất nhiều thứ chỉ giá trị vài đồng cũng có thể làm người phụ nữ của anh hạnh phúc.

Mẹ ơi, con kể câu chuyện này vì muốn nói với mẹ rằng:
Hạnh phúc mà con tìm kiếm nằm ngay trong miếng bông tắm này thôi.
Là khi anh ấy để ý thấy tóc con dài xơ xác quá, nên đi chỉnh trang lại;
Là khi anh ấy cảm thấy quần áo con đã cũ, đến lúc mua mới rồi;
Là trong mắt anh ấy có con và trong mắt con cũng có anh ấy.
Có đôi lúc, với một người phụ nữ, đàn ông rửa thêm vài cái bát, nấu một vài bữa cơm, kể cho con cái nghe thêm vài câu chuyện cũng giỏi giang không thua gì kiếm được nhiều tiền.
Mẹ ơi, yêu cầu của con thật sự không cao mà.

3. Con muốn tìm một người có thời gian cho con.
Người ta vẫn nói:
“Mỗi một cô gái đều nên tìm một người phù hợp để yêu.”
Thế nào là phù hợp?
Là anh ấy không cần quá đẹp trai, không cần vô cùng giàu có;
Bờ vai anh ấy không rộng lắm, nhưng đủ thoải mái để con dựa vào;
Công việc của anh ấy chưa chắc đã nhàn rỗi, nhưng vẫn có thời gian cho con;

Có một câu chuyện từng làm con bật khóc thế này.
Người chồng nói:
Hôm ấy chúng tôi suýt nữa thì ly hôn, thậm chí đã đi đến nơi làm thủ tục.
Thế rồi tôi đột nhiên hôn nhẹ cô ấy. Cô ấy ngẩn người một thoáng mới kịp phản ứng.
Thời gian dường như vụt trở lại, vào ngày nhận giấy đăng ký kết hôn, tôi cũng hôn vợ ở trước cánh cổng đó.
Ai ngờ chỉ mới bốn năm mà tình yêu đã bị ăn mòn như vậy.
Sau đó cô ấy nói một câu khiến tôi vô cùng đau lòng.
Cô ấy nói: “Anh bận quá, em phải bảo là đi ly hôn, anh mới đi với em được một buổi.”

Con không biết có phải những người khác cũng có cảm nhận như thế không?
Trước kia anh ấy dốc lòng dốc sức theo đuổi, về sau tăng ca về muộn hay ra ngoài công tác cũng chẳng buồn gọi một cú điện thoại.
Cô gái bất mãn, không cam lòng, anh ấy luôn chỉ có một câu: “Anh bận!”

Trong phim “Thật ra anh ấy không yêu em đến thế” có một đoạn thoại thế này:
Anh ấy bộn bề công việc, bận rộn muốn điên, thật sự cả ngày không hở ra chút thời gian nào để gọi điện cho em.
Có điện thoại, có chức năng quay số nhanh, thậm chí còn có chức năng bắt đầu cuộc gọi bằng giọng nói, sao lại không có thời gian gọi điện thoại? Nếu thật lòng thích em anh ấy sẽ không quên, nếu quên thì chứng tỏ anh ấy không quan tâm em thất vọng thế nào.
“Bận” là vũ khí có tính sát thương cực mạnh trong tình yêu, là từ đồng nghĩa với “khốn nạn”, khốn nạn là người dùng lý do bận để làm lơ em.

Con có một người bạn ở cách xa chồng.
Một thời gian trước, vì ở nhà có chút chuyện, cô ấy đăng một bài viết trên mạng xã hội, nói thời gian này mình sống khó khăn quá.
Chồng bạn nói: “Vậy anh về thăm em nhé?”
Bạn trả lời: “Anh bận lắm cơ mà? Làm gì có thời gian?”
Chồng bạn nói: “Vì em, anh có thể không bận.”
Anh ấy dẫn dắt một nhóm người bốn, năm mươi người, thật sự rất khó có thời gian rảnh.
Nhưng vì một lần gặp gỡ, một chút mỏi mệt một chút bôn ba đều trở nên không đáng bận lòng.
Phải rồi, lời tỏ bày tuyệt nhất thế gian không phải “Anh yêu em”, mà là “Anh rất bận, nhưng anh sẵn lòng rảnh rỗi vì em.”

4. Không phải con không muốn kết hôn, con chỉ hy vọng cả đời này chỉ cần kết hôn một lần.
Con nhớ ngày trước mẹ hay nói:
Hai người ở bên nhau, dần dà cuộc sống sẽ chỉ đơn thuần là bầu bạn.
Cùng nhau tỉnh giấc, ai đi làm công việc của người nấy;
Về nhà sau một ngày mệt mỏi, cùng nhau nấu bữa cơm, cùng nhau xem TV rồi ngủ thật say.
Cuộc sống chưa chắc có nhiều bất ngờ thú vị, nhưng cứ bình yên thôi cũng rất động lòng người.

Mọi tình cảm trên thế gian này về cơ bản đều giống nhau, và hạnh phúc là ánh sáng xuyên vào qua trăm ngàn lỗ thủng.
Anh ấy quen với việc con lắm lời, con quen việc anh ấy bừa bãi.
Hai người đều có hàng tá khuyết điểm, nhưng sống bên nhau, chưa bao giờ nghĩ đến chuyện chia tay.

Vương Tiểu Ba từng viết cho Lý Ngân Hà một bức thư:
“Chỉ cần chúng mình thật lòng yêu nhau, thì chúng ta sẽ không có lúc nào cách xa nhau dù chỉ là một ngày hay một tiếng.”
Con nghĩ, một tình yêu tuyệt vời thường đều bao hàm sự nghĩa khí khiến cả hai người đều không tùy tiện nói lời chia tay.

Mẹ ơi, con vẫn nhớ, trước kia trong một lần nổi nóng, con đã từng nói với mẹ có thể con sẽ không lấy chồng.
Để con giải thích lại với mẹ.
Không phải con không muốn kết hôn, con chỉ hy vọng cả đời này chỉ cần kết hôn một lần.
Con chỉ muốn đợi đến khi gặp được người thực sự thích hợp mới tiến đến hôn nhân.
Con tin rằng rồi sẽ có một ngày con gặp được anh ấy. Chúng con yêu thương nhau, chúng con cảm thấy ở bên nhau là dệt hoa trên gấm, là vô cùng tốt đẹp.
Thế rồi con sẽ đưa anh ấy đến gặp mẹ và khẳng định:
“Là người này đây, mẹ ơi, con chắc chắn!”

• Nguồn: weibo
• Dịch: Tạ Thu Ngân (Cìu).